Tay Chu Đàn run rẩy không thôi, Khúc Du cầm khăn lau đi mồ hôi lạnh trên trán hắn, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay để trấn an. Nào ngờ vừa vỗ liền phát hiện, trên tay hắn lúc này đang đeo chiếc nhẫn bạch ngọc nàng từng thấy trong mộng. Ngón tay thon dài gắt gao nắm chặt, như ôm giữ vật trân quý khó tìm trong đời.
Sau một hồi bận rộn, Khúc Du mới miễn cưỡng xử lý xong vết thương, thay hắn mặc trung y rồi lại đắp lên thảm mỏng.
Nàng nghĩ đến bản thân khi ngủ thường không an phận, giường tân hôn tuy lớn nhưng rốt cuộc vẫn không dám cùng hắn nằm chung, e sợ lúc ngủ mộng mị, nàng lỡ tung cước đá người bệnh xuống đất. Vậy nên nàng đành nằm ngủ bên dưới.
Sáng sớm hôm sau, Vận ma ma được Khúc Du cho phép liền tiến vào, vừa đẩy cửa đã thấy nàng dụi mắt từ dưới đất bò dậy. Nàng khoác một lớp lụa mỏng bên ngoài trung y, dung nhan còn vương nét ngái ngủ, nhận lấy trà đặc từ tay ma ma rồi uống cạn một hơi.
Vận ma ma nhìn đệm chăn dưới đất, thầm nghĩ: “Tân nương xuất thân thế gia, lại tình nguyện nằm đất, không chịu cùng tướng công chung giường. Tuy là có tâm cứu giúp nhưng xem ra vẫn chán ghét hắn.”
Bà mang theo hai tiểu nha hoàn rũ mắt bước vào, một tên Hà Tinh, một tên Thủy Nguyệt, thu xếp đệm chăn gọn gàng, lại nhanh nhẹn thay nước, giúp tân phu nhân mặc y phục, vấn tóc trang điểm, không lời dư thừa, vô cùng lưu loát.
Khúc Du xuyên đến nơi này, đây là lần đầu hưởng thụ đãi ngộ tiểu thư khuê các, không khỏi cảm thấy mới lạ.
Thủy Nguyệt có vẻ chuyên phụ trách vấn tóc, động tác vừa nhanh vừa khéo. Khúc Du đang ngắm gương đồng rất ưng ý, thì thấy tay áo Thủy Nguyệt vô tình phất qua mép bàn, đánh rơi một viên châu hoa xuống đất.
Nàng còn chưa kịp phản ứng, Thủy Nguyệt đã mặt mày tái nhợt, “thình thịch” quỳ xuống, lắp bắp:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play