Dương chưởng quỹ là trụ cột của Oái Vận Lâu, hắn tuy là chưởng quỹ, nhưng lại không phải ông chủ đứng sau, nhưng cũng đã cẩn trọng làm việc ở đây 20 năm.
Trước mặt mọi người, ai cũng phải tôn xưng hắn một tiếng Dương chưởng quỹ. Gần đây hắn cần một ít đồ sắt, bảo Phương Lượng nhanh chóng rèn cho hắn, hôm nay chính là ngày đã định để lấy đồ sắt.
Hắn mặc chỉnh tề, vuốt phẳng nếp nhăn trên áo choàng, chưởng quỹ đại tửu lâu vẫn phải có phong thái, hắn mang theo bạc ra cửa.
Bước vào tiệm rèn Phương thị, các thợ rèn bên trong đều nhiệt tình chào hỏi hắn, hắn lần lượt đáp lại, làm tửu lầu phải hòa khí sinh tài (làm ăn phải hòa nhã để kiếm tiền), mỗi người đều là khách hàng tương lai của hắn.
Phương Lượng nhìn thấy Dương chưởng quỹ liền vội vàng đón lại, nói: "Dương chưởng quỹ, mau, mời vào trong, hôm nay phu nhân tôi cũng ở đây."
"Ồ? Cố nương tử cũng ở đây à? Được, ha ha ha ha, hôm nay còn phải cùng nương tử nghiên cứu thật kỹ một phen mới được."
Hai người đi vào phòng trong, Cố Vân Tuệ thẹn thùng cười, hơi cúi người chào, mời Dương chưởng quỹ ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT