Giang Ngôn cau mày ngừng động tác trong tay, quay đầu nhìn về phía người tới.
Hà Tín Vân dường như không dám xác định, hai tay nâng lên nhẹ nhàng che miệng mình, nước mắt trong mắt không ngừng đảo quanh.
"Ngôn ca ca, thiếp biết huynh không chết mà! Họ đều nói huynh đã chết, thiếp không tin, giờ nhìn thấy huynh, thiếp, thiếp liền an tâm rồi ô ô."
Nàng ta dáng vẻ yếu đuối, nước mắt chực trào nhưng không rơi xuống, trông yếu ớt đáng thương, nhìn thấy mà tội.
Một bàn tay nâng lên muốn chạm vào Giang Ngôn, rồi lại nhanh chóng rụt về, liếc mắt đưa tình nhìn người đàn ông đó, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương vậy.
"Ngôn ca ca, huynh trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi. Thiếp, thiếp sau này toàn tâm toàn ý... giờ thiếp đã là người tự do. Sau này có thể..."
Hà Tín Vân đang ở đó e thẹn xoắn xuýt, tựa xem phi xem, những động tác nhỏ không ngừng, chỉ thiếu nước bổ nhào vào người Giang Ngôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT