Huyện thừa dùng ống tay áo dài lau mồ hôi trên trán. Trước mắt, bá tánh không lùi một bước nào. Nếu hôm nay không đưa ra lời giải thích, e rằng hắn cũng sẽ bị kéo xuống nước.
Người không vì mình, trời tru đất diệt. Huống hồ chuyện này vốn dĩ không liên quan đến hắn, oan có đầu nợ có chủ.
"Khụ khụ," huyện thừa ho khan một tiếng để thu hút sự chú ý của người khác, sau đó trở lại chức trách của quan, vỗ kinh đường mộc, "Cụ thể sự việc bản quan đã hiểu rõ. Có một số nha dịch tự tiện hành động mà không thông qua bản quan, đã là phạm pháp, đáng lẽ phải phạt, phạt nặng! Liền phạt, ừm..."
Huyện thừa có chút khó xử, hắn lén nhìn tên râu quai nón, trong lòng thở dài. Vì sự phẫn nộ của dân chúng, vẫn là hy sinh một chút những người này đi.
"Ai tự tiện hành động, tự mình đứng ra, liền phạt các ngươi mỗi người hai mươi đại bản, ruộng đất của gia đình họ Giang toàn bộ trả lại cho gia đình họ Giang, khế đất vậy thì tiêu hủy."
Huyện thừa đã chừa đường thoát cho đám nha dịch. Ngày đó đi người chắc không ít, nhưng mà người phụ nữ và đứa trẻ đó có thể nhận ra hết những ai đã đi không? Rồi lại đi vài người nữa?
Đẩy ra vài người là được, còn có thể bảo vệ được vài nha dịch, phải biết rằng, trong số những nha dịch này cũng có thân tín của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT