Nghe vợ của trưởng thôn nói vậy, Triệu Thúy Liên liền siết chặt Tiểu Phúc Hỉ trong vòng tay.
Hôm đầy tháng, có người từng nói Phúc Hỉ không giống hai vợ chồng cô ấy, Triệu Thúy Liên đã lén khóc sau lưng. Nhưng cả nhà đều biết cô ấy là người thật thà, ngoan hiền, nên chẳng ai đem lời đó ra dè bỉu hay làm khó. Tống Quảng Trụ cũng chưa từng nói nửa câu nào không phải.
Thế mà giờ lại có người bảo con bé ngốc, trong lòng Triệu Thúy Liên thấy khó chịu vô cùng.
Cô cũng không rõ làm mẹ có phải ai cũng như vậy hay không, nhưng hồi sinh đứa con trai trước đây, cô chưa từng lo lắng đến thế. Có lẽ vì lần này là con gái, cô không chịu nổi khi có người nói con mình không tốt.
Hay là… Triệu Thúy Liên sợ người trong nhà thấy con bé cái gì cũng tốt, nhưng người ngoài nhìn vào thì lại thấy có vấn đề?
“Thím à, Phúc Hỉ chẳng qua là ngoan, không thích khóc thôi.” Triệu Thúy Liên nhịn không được lên tiếng bênh vực con gái.
“Vừa tròn tháng mà không khóc là thế nào?” Vợ của trưởng thôn bĩu môi, không biết là vô tâm hay cố tình, đưa tay lên nhéo má Tiểu Phúc Hỉ một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play