Cho đến một ngày nọ, Lý lão gia gọi Triệu Hữu Minh tới trước mặt, thần sắc trầm ngâm thở dài mà nói:
“Ngươi đến phủ ta làm công đã nhiều năm, công lao vất vả, phẩm hạnh siêng năng, ta đều thu cả vào mắt. Nhưng chuyện nhân duyên, chẳng thể miễn cưỡng.
Ngươi nghèo khó đến mức bốn bức tường trống trơn, lấy gì mà cưới nữ nhi ta? Nếu ta đem con gái gả cho ngươi, đời này nó tất phải theo ngươi chịu khổ.
Nơi đây là số công bạc tích góp mấy năm qua của ngươi, ngoài ra ta còn cấp thêm cho ngươi mấy mẫu ruộng tốt, một con hoàng ngưu, lại ban thêm mấy chục lượng bạc trắng, đủ để ngươi cưới vợ sinh con, sống một đời no đủ an yên.
Từ nay về sau, đừng mơ tưởng điều không thực, nữ nhi của ta nay đã có người đính ước.”
Nghe những lời ấy xong, Triệu Hữu Minh chỉ thấy trước mắt tối sầm, thân hình lảo đảo, lập tức ngã ngồi xuống đất, cả nửa ngày chẳng thể hoàn hồn.
Một hồi lâu sau, Triệu Hữu Minh chống tay đứng dậy, mắt đầy u uất, cúi mình hành lễ, chậm rãi đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT