Sau một phen phân chia rạch ròi như vậy, dân làng ai nấy đều vui mừng khôn xiết, cười đến nỗi miệng ngoác tận mang tai.
Từ hôm ấy, người người vác cuốc cầm mai, trời còn chưa sáng đã dậy lên núi khai phá ruộng bậc thang, ai nấy hăng hái như đi hội.
Có nhà chỉ độc một nhân khẩu, vừa nghe tin nhà Lâm Đại Sơn thu mua cái thứ cải dầu kia, lập tức cười đến mức méo miệng.
Thứ ấy trong núi hoang đồng dã vốn mọc đầy rẫy, mỗi khi đến mùa hoa nở, ong bướm tụ về, rồi lại mang phấn gieo vãi khắp nơi, càng ngày càng nhiều.
Gã bèn nhổ hết mấy bụi cải dầu mọc dại ngoài sườn núi, chuyển hết về trồng trong ruộng. Loại này dễ sống, chẳng cần chăm bẵm gì, sức sống lại bền bỉ.
Một mẫu đất, ít thì cũng thu được dăm ba trăm cân, mà nhà Lâm Đại Sơn hứa mua một văn một cân, chẳng phải cũng như nhặt được mấy trăm văn từ trên trời rơi xuống hay sao!
Cũng có người tính toán khôn ngoan, dự định tranh thủ mảnh đất mới mà trồng ít lạc, ít khoai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT