Lúc cùng Lý Uyển Nương đi mua đồ, có một đoạn hai người tách nhau ra mua sắm riêng, nên Lý Uyển Nương cũng không biết Lâm Noãn Noãn đã mua gì, chỉ tưởng là cô bé mua chút đồ ăn vặt cho mình thôi, nên cũng chẳng để ý.
Giờ đây, Lâm Noãn Noãn gọi mấy người đang bận rộn ra, mặt mày tươi rói như một chú mèo con đáng yêu và dễ thương, giơ những món đồ vừa mua lên khoe.
“Noãn Noãn mua quà cho mọi người đây!”
“Phụ thân, đây là của phụ thân.” – Lâm Noãn Noãn cẩn thận nâng một vò rượu nhỏ, cung kính đưa cho phụ thân là Lâm Đại Sơn.
Trước kia lúc gia cảnh còn khá giả, Lâm Đại Sơn rất thích uống một ít rượu, nhâm nhi với vài hạt đậu phộng, ăn một cách khoái chí.
Trong làng, nhà nào có điều kiện một chút, đàn ông đều thích nhấp chút rượu, họ bảo rằng: “Rượu với đậu phộng, càng uống càng thấm, sung sướng hơn cả tiên!”
Từ sau khi ông bị què chân, đã rất lâu rồi không động đến rượu. Giờ đây không còn thiếu tiền nữa, Lâm Noãn Noãn đương nhiên sẽ không để ông thiệt thòi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play