Mộ Trầm Uyên: “…Vậy nên thì sao? Ngươi nháy mắt mang ta đi không được à?”
“Nháy mắt thì không đi được xa vậy đâu.”
Mộ Trầm Uyên trong lòng chỉ biết nghĩ: Người ta con khỉ còn có thể bổ nhào bay xa vạn dặm, ngươi đường đường là Ma Tôn, mà nháy mắt còn chẳng đi nổi một vạn.
“Vậy có cái gì kiểu phương tiện giao thông không? Kiểu như phi thuyền gì đó ấy.”
Nguyệt Kỳ lắc đầu: “Không có, đó là pháp khí của tiên môn, giá chế tạo rất đắt đỏ.”
Mộ Trầm Uyên ôm trán.
Hợp lại thì Ma giới đúng là trại tị nạn của Phi Châu mà, phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT