Ánh trăng lác đác xuyên qua ô cửa nhỏ, trong phòng, ngọn đèn dầu lay động lặng lẽ.
Thái tử lúc này đã tháo xuống nửa mảnh mặt nạ, ánh nến mờ nhạt vẽ nên đường nét tuấn mỹ của hắn. Giờ khắc này, hắn cắn ba chữ “Chu đại ca” đặc biệt nặng, ngữ điệu có chút quái dị.
Sầm Cự Sương chớp chớp mắt, động tác nhai Thấu Hoa Từ cũng chậm lại, thanh âm hàm chứa điểm tâm mơ hồ không rõ: “…Điện hạ như thế nào ngay cả chuyện này cũng so đo?”
Thái tử nhướng mày: “Cô vẫn luôn thực so đo, cũng phá lệ mang thù.”
Nhắc đến "mang thù", Sầm Cự Sương cười gượng hai tiếng, trong đầu thoáng qua một lượt những chuyện nàng từng đắc tội với Thái tử. Nàng vội vàng giải vây cho mình: “Có câu bụng tể tướng có thể chèo thuyền, điện hạ là trữ quân, độ lượng tất nhiên có thể bao dung toàn bộ thiên hạ…”
Thái tử hơi nghiêng người, lấy thêm một khối Thấu Hoa Từ mới, nhìn nàng nghiêm túc tâng bốc mình, liền trợn trắng mắt nói: “Vị nào đó còn ăn Thấu Hoa Từ nữa không?”
Sầm Cự Sương nhìn khối điểm tâm mềm mại ngay trước mắt, lớp đường đỏ sậm ngọt ngào đang chậm rãi chảy ra, mùi thơm ngọt ngào khiến nàng sinh ra thèm muốn, liền vô thức liếm môi, nhẹ giọng gọi Thái tử: “Thuật ca ca…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT