Sầm Cự Sương cảm thấy hoang mang, nàng không nói nên lời đó là cảm giác gì.
Trong đêm khuya tĩnh lặng nơi sơn dã, khi thị giác bị tước đoạt, các giác quan khác trở nên đặc biệt nhạy bén. Nàng không biết phải hình dung thế nào, tựa như trong cơ thể có một dòng chảy không thể khống chế, tê tê dại dại, dưới đầu ngón tay hắn vuốt ve mà hóa thành một khối mềm nhũn, tùy ý hắn khuấy động.
Sầm Cự Sương nhớ rõ, khi đó nàng từng hỏi Ninh Nghiên cảm giác của chuyện nam nữ rốt cuộc là như thế nào. Dẫu sao nàng cũng từng xem qua xuân cung đồ với đủ loại tư thế, đơn giản chỉ là hai người cởi y phục dán sát thân thể qua lại, dù có nhìn kỹ đến đâu, trong lòng vẫn thấy thẹn, nhưng thật sự không hiểu tại sao loại việc đó lại khiến người ta si mê như thế.
Ninh Nghiên khi ấy chỉ cười thần bí, nói năng úp mở, bảo nàng hãy tự mình đi tìm đáp án.
Lúc này, cảm giác nóng bỏng dâng lên từ mặt, lan khắp toàn thân. Sầm Cự Sương theo bản năng muốn né tránh, nàng thấp giọng nói:
“Ta… Ta từ bỏ.”
Thái tử phát hiện nàng đang nắm lấy tay hắn, nhẹ nhàng đẩy ra ngoài:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT