Trong bóng đêm mịt mờ, tẩm điện không đốt đèn, tĩnh lặng đến mức chỉ nghe được hơi thở của người trên sạp, hơi thở của Thái tử không nhanh không chậm, phả vào má nàng mang theo độ ấm nóng rực.
Sầm Cự Sương nhắm chặt hai mắt, khi thị giác suy yếu, những giác quan còn lại càng trở nên nhạy bén hơn.
Nàng có thể rõ ràng cảm nhận được bàn tay của Thái tử như đang trêu chọc vuốt ve, thỉnh thoảng lại nhẹ nhàng nhéo một cái. Vốn dĩ cơn đau bụng nhỏ vừa tiêu giảm, nay bị hắn chạm vào lại trở nên ngứa ngáy, tê dại lạ thường, cảm giác kỳ dị khó tả lan khắp thần kinh, giống như có người xuyên qua làn da, vuốt ve từng mảnh xương cốt của nàng.
Sầm Cự Sương mở mắt, bất giác tìm kiếm trong ổ chăn, tìm đến tay Thái tử, nhẹ nhàng đặt đầu ngón tay yếu ớt lên mu bàn tay hắn, ý đồ ngăn cản động tác của hắn.
“Điện hạ, ngươi đừng nhúc nhích nữa mà...”
Thái tử lúc này lại thấy mới mẻ, tay hắn nhẹ nhàng véo làn da nàng. Chiếc áo ngủ mỏng như cánh ve gần như không cách trở được gì, bụng nhỏ bằng phẳng, tinh tế mềm mại như bông, hắn vốn chỉ muốn xoa bóp cho nàng thư giãn giảm đau, lại không nhịn được ngón tay nhẹ nhàng véo lấy.
Những ngón tay thon dài dễ dàng bao quanh hai bên eo sườn nàng, hắn vốn biết nàng vóc dáng thon thả, thường ngày ôm nàng không cảm giác có bao nhiêu trọng lượng, lúc xách lên nhẹ như một chú mèo nhỏ, nhưng cũng không ngờ rằng eo nàng có thể nhỏ như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT