Mộ Tri Ý đồng tử đen nhánh chăm chú nhìn thẳng vào Mộ Tri Thục, “xoảng” một tiếng, nàng ném chủy thủ xuống trước mặt Mộ Tri Thục, thẳng thắn không chút kiêng dè: “Hiện giờ, ta là người sở hữu Đan Thư Thiết Khoán, nếu ngươi còn dám ở trước mặt ta gây thị phi,” ánh mắt nàng dừng lại trên lưỡi chủy thủ lóe ánh thanh quang.
Mộ Tri Thục bị dọa đến bật dậy, run rẩy dùng ngón trỏ chỉ vào Mộ Tri Ý, muốn mắng nàng nhưng môi mấp máy, không biết nên thốt ra lời gì.
Mộ Tri Ý liếc nhìn nàng ta, trong mắt mơ hồ lộ ra vẻ khinh thường, ngữ khí nhẹ nhàng: “Hà tất phải sợ hãi như vậy, mạng ngươi còn chưa xứng để ta dùng Đan Thư Thiết Khoán.” Nàng nói bình thản mà nghiêm túc.
Mộ Tri Thục tức đến ngực phập phồng, cắn răng oán hận: “Mộ Tri Ý, ngươi chờ đấy, ta sẽ mách mẫu thân rằng ngươi bắt nạt ta. Dù sao Thái tử cũng không cần ngươi, ta sẽ khiến mẫu thân nhanh chóng gả ngươi đi!”
Nói xong, nàng ta vừa giận vừa sợ, vội vàng chạy đi, đến trước cửa thì đột nhiên kêu lên một tiếng, “phanh” một tiếng bị ngưỡng cửa làm vấp ngã, lăn lộn trên đất, vẫn không quên quay lại lườm Mộ Tri Ý một cái.
Mộ Tri Thục tuy là song sinh tử cùng mẫu thân với Mộ Tri Ý, nhưng hai người thật sự chẳng có điểm nào tương đồng, dù là dung mạo hay tính tình, đều cách biệt như trời với đất.
Nếu phải tìm điểm giống nhau, thì chính là — chứng ngất huyết.
Di truyền từ phụ thân các nàng.
---
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT