Khi Mộ Tri Ý cùng Thẩm Thư Lê từ ám đạo trở về Khương phủ, Liễu Thư cùng Thẩm Khuynh đang chờ các nàng trong sương phòng tại lối ra ám đạo.
Huyện Tố Dương không lớn, từ nửa canh giờ trước, đám người kia đã từng đến đây. Liễu Thư xưa nay tâm tính trầm ổn, xử sự không kinh, đối với chuyện này trong lòng chẳng có bao nhiêu gợn sóng. Chỉ là nàng nhớ lại, suốt dọc đường đến Lâm An, mỗi khi nhắc đến Bùi Hoài Cẩn, thần sắc của Ý Ý luôn lộ vẻ sợ hãi.
Nàng lo lắng Mộ Tri Ý nghe tin đám ám vệ đang truy tìm nàng, trong lòng sẽ càng thêm sợ hãi.
Vì thế, nàng sai gia nhân xuống đất đến y quán gọi các nàng hồi phủ. Nhưng gia nhân báo lại rằng hai người không có ở đó, mà đã cùng nhau đến Dưỡng Tiên lư ở thành nam.
Liễu Thư lập tức phái người đến thành nam tìm các nàng.
Còn nàng, vẫn ở đây chờ đợi. Thẩm Khuynh biết nàng lo lắng cho nữ nhi, trong lòng bất an, nên lưu lại bồi nàng.
Lúc này, nghe tiếng cửa ám đạo được mở ra, Liễu Thư vội vàng bước tới, quan sát Mộ Tri Ý và Thẩm Thư Lê một lượt, sau đó mời các nàng ngồi xuống, rót trà nóng, giọng ôn hòa: “Tố Dương huyện khắp nơi đều là người của chúng ta, sẽ không có ai để ý tới đám ám vệ kia.” Từ khi bọn họ đến Tố Dương, Thẩm Khuynh đã bố trí thủ hạ vào các vị trí trong huyện. Người thì bán bánh bao, kẻ buôn mì nước, có kẻ làm việc tại lò rèn. Họ rất giỏi dò xét nhân tâm và nắm bắt lời bàn tán trong phố phường. Đối với đám ám vệ mặt lạnh uy nghiêm kia, bá tánh vốn đã sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play