Vương sơn trưởng biết Bùi Thanh Duẫn yêu thích sự tĩnh lặng và say mê trúc, nên đã sắp xếp cho hắn một tòa tiểu viện nằm sau lũy trúc sum suê, thanh u mà tĩnh mịch.
Cuối hạ, đêm về nơi sơn cốc trở nên mát lạnh. Trong thư phòng của Bùi Thanh Duẫn, ánh tà dương ngập tràn từ lúc hoàng hôn buông xuống.
Song cửa sổ mở rộng.
Gió đêm từng cơn mang theo hương hoa thoảng nhẹ tràn vào trong phòng.
Ngọn nến duy nhất bị thân ảnh cao lớn của hắn che khuất, khiến toàn thân hắn ngược sáng, chìm trong bóng tối. Mộ Tri Ý không thể nhìn rõ thần sắc của hắn, chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo từ lòng bàn tay hắn cùng sức mạnh càng lúc càng siết chặt.
Nàng bị hắn bắt buộc nâng cằm, đối diện với ánh mắt sâu thẳm. Trong một khoảnh khắc, Mộ Tri Ý cảm giác như mình đang nhìn xuống vực sâu vô tận, tưởng chừng ngay sau đó sẽ bị Bùi Thanh Duẫn bóp chết, thi cốt vô tồn. Nhưng khi ánh nến lay động bởi gió, nàng thoáng thấy thần sắc hắn bình thản, đôi mày mang nét từ bi, tựa như tượng Phật nàng thường chiêm bái tại Thọ An tự.
Độ tận thương sinh thế gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play