Trận địa 313 rất lớn.
Nếu chưa quen e rằng có thể bị lạc.Nhâm Tiểu Túc nói với Trương phó quan đang dẫn đường phía trước:- Này… có thể cho chúng ta một cái bản đồ về vị trí phòng ngự được không?Trương phó quan quay đầu nhìn Nhâm Tiểu Túc:- Trưởng quan đã chọn vị trí tác chiến cho các ngươi xong.
Các ngươi chỉ cần bảo vệ tốt khối trận địa đó là được.
Binh sĩ trên chiến trường đều phải nghe theo mệnh lệnh, không cần suy nghĩ nhiều làm gì.Nhâm Tiểu Túc bĩu môi, xem như chưa nói gì.
Kỳ thật việc này cũng không quan trọng, dù sao Đường Chu đã báo cho Khánh Chẩn biết hắn tới trận địa 313.
Hiện tại Khánh thị đánh ai cũng không đánh hắn.Sở dĩ Nhâm Tiểu Túc hỏi như vậy chỉ là tùy tiện xem thử hắn có thể tiện tay lấy bản đồ đưa cho Đường Chu không.Không được cũng chẳng sao.Vào lúc này, Nhâm Tiểu Túc chợt phát hiện Trần Vô Địch có phần trầm mặc:- Sao thế?Trần Vô Địch nói:- Sư phụ, ta nghe thấy trong quân doanh có rất nhiều người muốn chúng ta đi chịu chết.- Hả, à…Nhâm Tiểu Túc như bừng tỉnh:- Không cần lo, họ chết hết chúng ta vẫn không sao.Hiện giờ Trần Vô Địch có năng lực thuận phong nghĩ.
Nhâm Tiểu Túc từng thử qua, dù hắn đứng cách xa Trần Vô Địch 1km rồi nhỏ giọng nói chuyện thì Trần Vô Địch vẫn nghe được.Thế nhưng điều này mang tới tác dụng phụ cho Trần Vô Địch, vì hắn sẽ nghe được cái “ác” của thế giới này.Cổ nhân chú ý thận độc, tục ngữ bảo phải chú ý hàm dưỡng của mình, đừng lén lút.Có lẽ đại đa số đều không làm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play