Trong tưởng tượng của Lý Thanh Chính, lúc họ tới trận địa 313 nhất định sẽ có binh sĩ hoan nghênh.
Thậm chí còn chủ động bưng cơm rót nước.
Chung quy dọc theo đường đi họ đều được hưởng đãi ngộ như thế.Có điều khi Nhâm Tiểu Túc dẫn tư quân tới nơi.
Hắn phát hiện dường như quân trong doanh không nhiệt tình với họ chút nào, thái độ tương phản hoàn toàn so với những người trong căn cứ.Họ nhìn binh sĩ trên xe vận binh rất lạnh lùng.
Khi tư quân tới chỗ trú quân, chẳng ai đón tiếp họ cả.Lý Thanh Chính đứng tại cửa quân doanh vò đầu:- Đây là sao, sao chẳng ai đón chúng ta hết vậy?Nhâm Tiểu Túc vui cười hớn hở:- Ai cũng có thể hoan nghênh chúng ta, duy chỉ có người ở trận địa 313 thì không.
Giống như lời Trần Vô Địch nói, ngay cả ngươi cũng đoán được chúng ta ra chiến trường làm bia ngắm thì nhất chủ quan của trận địa 313 cũng nghĩ tới.Lý Thanh Chính hiểu rõ, người ở căn cứ hoan nghênh họ vì nghĩ tương lai họ rộng mở.
Còn người ở trận địa 313 không chào đón vì họ biết Anh Hùng Doanh tới đây thì trọng binh của Khánh Chẩn cũng tới theo.Nghĩ tới tương lai phải đánh trận kịch liệt, binh sĩ ở trận địa 313 có tâm tình tốt mới là lạ.Bất quá Nhâm Tiểu Túc không quan tâm những điều này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT