Nhâm Tiểu Túc còn nhiều khoai tây. Hắn không cho những nạn dân này ăn không phải thật tâm không muốn hay lãnh khốc vô tình. Chỉ là phải để đám người này đói bụng thì hắn mới có thể thuận lợi dẫn họ về Tây Bắc.
Khi nào một người thiếu lý trí nhất? Là khi đói bụng sao? Không phải.
Là khi một người đói bụng và phát hiện bản thân sắp có đồ ăn.
Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, Chu thị sẽ không quản sống chết của những người này, Vương thị lại xem bọn họ như vũ khí, Khánh thị không cách nào giúp họ. Vì thế đường sống duy nhất của họ chỉ có thể là Tây Bắc.
Hắn sẽ không để những người này chết đói, đợi khi đoàn tàu sắp tới Tây Bắc, Nhâm Tiểu Túc sẽ lập tức phát khoai tây cho họ.
Đến lúc đó hắn không chỉ cứu được người mà còn nhận được không ít cảm tạ tệ...
Hiện giờ hắn đã được hơn 8000 cảm tạ tệ, chỉ còn chút nữa là mở được món vũ khí thứ ba. Nhâm Tiểu Túc cảm thấy bản thân cứu người, ít nhiều gì cũng phải thu hoạch được mỗi người một cảm tạ tệ chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play