"Thiếu soái, ta từng nghe Trương tư lệnh nhắc tới, hắn nói trước kia ngươi từng sống trên thị trấn, sinh hoạt vô cùng cực khổ, đúng không?"
Đại lừa dối vừa đánh giá nạn dân ngoài hàng rào vừa nói.
Bọn họ không trực tiếp đưa khoai tây cho nạn dân mà đi vào nơi nạn dân đang ở, quan sát tình cảnh của những người này.
Lúc này, nạn dân đã gầy như que củi, chứng tỏ thân thể của họ đã dần cạn kiệt, mỡ tích trữ cũng tiêu hao không còn gì.
Không ít túp lều tỏa ra mùi tanh tưởi lợm giọng, người sống bên trong không biết đã chết từ khi nào. Có người đau dạ dày ôm bụng, chẳng biết họ đã ăn trúng thứ gì khiến dạ dày bị thương hoặc thậm chí bị loét và thủng.
Nhâm Tiểu Túc đáp:
"Lúc còn ở thị trấn 113, thời gian trôi qua thật sự rất khổ. Cơ mà ta vốn đã sống từ nhỏ tại đó nên học được không ít cách kiếm ăn từ người khác, không tới mức chết đói. Mà người trong hàng rào nếu gặp nạn thì không có bản lĩnh sinh tồn, không thể thích nghi kịp với hoàn cảnh, rất dễ chết bất đắc kỳ tử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT