Cố Duẫn vĩnh viễn không quên được hình ảnh đó, người thanh niên mới làm cha đã sớm rửa đi lớp trang điểm phấn trắng hàng năm, vì che chở Hài tử của mình không bị nhục mạ mà đứng ra khiêu khích mọi người, lập uy cho chính mình.
Giờ phút này, dưới ánh trăng, mặt mộc của hắn lại thuận mắt hơn nhiều so với dáng vẻ từng đuổi theo sau lưng Cố Duẫn.
Trong chốc lát không ai dám lên tiếng, ngay cả Lưu Phân Phương, người giỏi chửi đổng đanh đá nhất, cũng bị sát ý trong mắt Thẩm Nhược dọa sợ.
"Được rồi. Chuyện lúc trước... Thẩm Nhược cũng là người bị hại. Hài tử vô tội, chuyện này bỏ qua như vậy, đừng nhắc lại nữa." Thôn trưởng nói một câu công bằng, sau đó nhìn về phía Lưu Phân Phương.
"Thẩm Hoành gia, hai nhà các ngươi tuy rằng đã phân gia, nhưng tốt xấu gì cũng là quan hệ huyết thống. Sau này ăn nói phải có đức, nếu không truyền ra ngoài người Thẩm gia thôn chúng ta đối đãi người nhà như vậy, cũng không hay ho gì."
Thôn trưởng đã lên tiếng, Lưu Phân Phương dù muốn chửi ầm lên cũng phải nhịn, ở chỗ Thôn trưởng không nhìn thấy, ánh mắt khinh thường đã muốn đảo lên tận trời.
Nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Vâng vâng vâng."
Thôn trưởng nói: "Trời cũng không còn sớm, Thẩm Hoành gia, ngươi bồi thường cho Thẩm Nhược 4 lượng bạc, mọi người cũng có thể về nhà được rồi."
"Vì sao muốn ta bồi? Lại không phải ta làm ước định!" Lưu Phân Phương xoay người muốn vào nhà, rõ ràng là muốn giở trò.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play