Nghe Thôn trưởng nói, nàng cũng không thể trốn tránh nữa, dùng sức véo mấy cái vào người, làm cho vị trí bị thương khi ngã càng thêm nghiêm trọng, mới yếu ớt đẩy cửa đi ra ngoài.
Nàng còn dùng chiếc khăn màu hồng đào che nửa khuôn mặt.
"Oanh tỷ nhi ra rồi, nhìn còn đi lại được, không giống như bị thương nặng." Một bà thím mắt sắc nhìn thấy liền nói.
Thẩm Tử Oanh vừa ra đã đi về phía Thôn trưởng, mắt đỏ hoe trông rất đáng thương. Nghe bà thím nói, chân nàng vừa vặn trẹo một cái rồi ngã về phía Cố Duẫn đang đứng cạnh Thôn trưởng.
"A!"
Thẩm Nhược nhớ lại cốt truyện trong sách, hình như nam nữ chủ chính là định ước nhờ một cú ngã.
Vậy giờ chắc là Thẩm Tử Oanh ngã vào lòng Cố Duẫn, sau đó phản lực khiến hai người xoay một vòng rồi mỹ mãn ngã xuống đất.
Nam chủ dùng thân mình che cho nữ chủ, hai người môi chạm môi……
"Cố ca ca, sao chàng không đỡ muội?" Thẩm Tử Oanh nhỏ nhẹ nói. Giờ phút này nàng ngã ngồi trên đất, nước mắt đau đớn chảy xuống, chiếc khăn che nửa mặt dính đầy bùn đất, lộ ra nửa khuôn mặt bầm tím.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT