Đưa hai người về đến nhà, mây mù cũng tan dần, chẳng bao lâu mặt trời đã ló rạng. Lý Bảo Phúc và Triệu Trang Sinh đi trước vào xem tằm, từng sọt từng sọt kiểm tra kỹ lưỡng, thấy không có con nào bị bệnh mới yên tâm.
Qua một ngày, phân tằm hơi nhiều, hai người dùng tay nhặt từng cục phân bỏ sang sọt khác. Lúc nhặt, thỉnh thoảng lại có mùi phân tươi nồng nặc khiến Lý Bảo Phúc buồn nôn. Triệu Trang Sinh định đẩy cậu ra khỏi phòng tằm, nhưng Lý Bảo Phúc lại không chịu. Nuôi tằm vốn đã vất vả, làm sao chỉ vì sợ bẩn mà trốn tránh?
Nhặt xong phân tằm, hai người mang mười lăm con gà vịt thả ra sân. Triệu Trang Sinh dùng rào tre quây riêng gà lớn và vịt lớn, rồi chọn một khoảng trống khác, đem bầy gà vịt nhỏ mới mua nhốt vào rào tre riêng.
Lý Bảo Phúc đem nước đổ đầy vào thau cho gà vịt uống, bọn chúng lập tức chen nhau chạy đến mổ nước. Con gà trống màu đỏ sẫm trong sân luôn để bảy con gà mái ăn uống trước rồi mới tới lượt mình, khiến Lý Bảo Phúc vui vẻ khen nó là “gà trống biết xử sự công bằng”.
Xong xuôi mọi việc, Triệu Trang Sinh đem số tiền còn dư cất vào rương lớn, còn tiền bán trứng gà thì bỏ vào rương nhỏ.
Lý Bảo Phúc từ sau ôm eo Triệu Trang Sinh, dựa đầu lên vai anh nói:
“Một con gà có thể bán được hai mươi tám văn, vịt thì hai mươi ba. Trong sân chúng ta có chín con gà mái đẻ trứng, bốn con vịt mái, bốn con gà trống, bốn con vịt đực. Nhiều gà vịt như thế, cộng thêm hôm nay lại mua thêm, cỏ cũng sắp không đủ cắt rồi. Hay là lát nữa bắt bán bớt vài con?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play