Nằm úp trên lưng Dương Diên Tông, cảm giác thật chẳng giống khi được Tô Yến cõng tí nào, cao hơn, sảng khoái hơn nhiều. Gió núi gào rít bên tai, bước chân hắn nhẹ nhàng điểm đất, một lần lướt qua những nhánh tùng thấp mọc chằng chịt nơi khe núi, rồi lại tung người nhảy vọt, thân hình như chiếc lá giữa cơn gió lớn. Dưới đáy khe, tiếng nước cuồn cuộn như sấm dội, sương mù ẩm ướt bốc lên theo gió núi, khiến cả người như muốn bị thổi bay. Dương Diên Tông tuy động tác tựa như nhẹ tênh, nhưng mỗi bước lại cực kỳ thần tốc, vừa đáp xuống tảng đá lớn nhô ra bên bờ đối diện, liền lại tung người mà đi tiếp, không hề ngơi nghỉ.
Thật là thống khoái vô cùng! Tựa như đang cưỡi gió đạp sóng, cảm giác vừa nhanh vừa mạnh ấy làm người ta chẳng dám chớp mắt. Tô Từ nắm chặt bắp tay rắn chắc nổi gân cuồn cuộn của hắn, không nhịn được mà siết lại, trong lòng thét lên: “A a a! Kích thích quá đi mất!”
Nhanh quá! Tô Từ không kìm được mà cúi rạp người xuống, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, mặt áp sát vai, không ôm chặt e là bị hất xuống mất. Hồi trước Dương Diên Tông cũng từng cõng nàng một lần, nhưng là trong đường mỏ tối om kia thôi, cảm giác lúc ấy với bây giờ thật khác biệt một trời một vực!
Hưng phấn một hồi, nàng không nhịn được bật thốt:
“Khinh công này lợi hại thật, ta học được không?”
Dương Diên Tông hừ mũi cười khẽ, không lên tiếng.
Chẳng lẽ là bí truyền nhà họ Dương? Tô Từ lại bám riết không tha:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT