“Ùng… ùng…”
Yến Lan liếc nhìn đồng hồ, nói với Kiều Thần: “Em ấy tỉnh rồi, tôi đi xem sao.”
Cái gì cũng có hai mặt của nó. Tuy rằng phòng bệnh đặc biệt có môi trường tốt, không gian rộng rãi, nhưng buồng bệnh độc lập này lại ngăn cản sự phản hồi bình thường và kịp thời. Tô Hành không quen làm phiền người khác, cộng thêm việc bọn họ đang coi nơi này như văn phòng tạm thời, có người ngoài thì không tiện, nên vẫn luôn không thuê hộ lý, đều là Yến Lan tự mình chăm sóc. Sau khi làm Tô Hành ngủ mê man hai ngày, Yến Lan và Kiều Thần không còn thảo luận tình hình vụ án trong phòng bệnh của Tô Hành nữa, nên cũng không có cách nào kịp thời thấy cậu tỉnh dậy, không biết cậu có nhu cầu gì không.
Cũng may hiện tại Yến Lan đang trong thời gian bị đình chỉ công tác, không ai quản anh đeo gì hay mặc gì, nên anh lấy chiếc đồng hồ thông minh từng bị bỏ xó ra, trực tiếp kết nối với chiếc điện thoại mới nhất của Tô Hành, như vậy chỉ cần Tô Hành tỉnh dậy ấn một cái trên điện thoại, Yến Lan sẽ biết.
--- Chiếc điện thoại mới dùng được nửa tháng của Tô Hành đã “anh dũng hy sinh” trong vụ nổ. Liễu Thanh Oánh biết chuyện liền vung tay mua cho Tô Hành một chiếc điện thoại đời mới nhất, còn chu đáo lưu sẵn số điện thoại của tất cả mọi người trong nhà họ Yến vào máy, nói rất hay rằng “người một nhà phải giữ liên lạc mọi lúc”. Thế là, Tô Hành cứ như vậy “bước chân vào cửa chính”, trở thành người một nhà với người đứng đầu tập đoàn Hi Nghiêu có khối tài sản mấy chục tỷ.
Yến Lan gõ cửa hai tiếng để báo hiệu, sau đó trực tiếp vào phòng.
“Tỉnh rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play