Yến Lan nhẹ nhàng đẩy cửa phòng pháp y, lặng lẽ nhìn bóng lưng của Tô Hành mà không nói một lời.
Những lời kể ấp úng, những câu chuyện không đầu không cuối rốt cuộc đang che giấu điều gì? Biểu hiện hoàn toàn không hay biết của cậu ấy là thật hay giả? Trong lòng Yến Lan bỗng chốc trở nên mơ hồ. Anh từng nghĩ rằng mình đã nhìn thấu được Tô Hành, nhưng nếu tất cả những điều này chỉ là một màn diễn thì sao? Tô Hành—người đã chịu đựng bao tủi nhục từ nhỏ, người có thể xoay chuyển tình thế chỉ bằng nước mắt khi mới mười hai, mười ba tuổi, người luôn ẩn mình sau lớp vỏ bọc dày đặc—lẽ nào trong chưa đầy một tháng đã có thể hoàn toàn buông lỏng phòng bị mà phơi bày phần mềm yếu nhất của mình trước anh sao? Mối quan hệ giữa họ, sự “tự nhiên mà thành” đó, rốt cuộc có còn là thật không?
Những lời của Cục trưởng Giang vừa rồi khiến Yến Lan mơ hồ cảm thấy tất cả mọi chuyện đều có liên kết với nhau, nhất định là anh đã bỏ sót điều gì đó.
“Tô Hành.” Yến Lan không nhịn được mà cất tiếng gọi.
“Ừm?”
“Em sẽ lừa anh sao?”
Tô Hành xoay người lại nhìn Yến Lan, nhẹ giọng hỏi: “Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play