Yến Lan cúp máy sau cuộc gọi với luật sư riêng, bước vào phòng khách rót cho Tô Hành một cốc nước rồi nói: “Trách nhiệm đã rõ ràng, không có bất cứ vấn đề gì. Căn nhà mà Thành Gia Đống đang ở đúng là do bà ngoại em để lại, di chúc công chứng vẫn còn hiệu lực. Hành vi giấu di chúc của ông cụ Thành những năm qua sẽ không bị truy cứu nữa vì ông ấy đã qua đời, nhưng ba người nhà Thành Gia Đống phải nhanh chóng dọn ra. Ngày mai, luật sư sẽ mang đến nhà em những giấy tờ cần ký, ký xong là em không cần lo gì nữa. Nếu em không muốn xuất hiện, anh có thể nhờ người lo liệu hậu sự cho ông cụ Thành.”
Tô Hành nhận lấy cốc nước, cười nhìn Yến Lan: “Anh nói xem, cái nhà kia có ai đi đập bát tiễn vong* cho ông ta không?”
(*) Tập tục đập bát tiễn vong: Một số vùng ở Trung Quốc có tục lệ này khi đưa tiễn người thân đã mất, mang ý nghĩa cắt đứt duyên phận trần gian.
“Em… em không sao chứ?”
“Không sao.” Tô Hành lắc đầu, nói, “Anh chưa xem hết đoạn ghi hình giám sát đúng không? Em xem cùng anh nhé.”
Yến Lan vội vàng ngồi xuống bên cạnh: “Em đừng như vậy, nếu khó chịu thì cứ phát tiết ra đi.”
Tô Hành nói: “Em thật sự không khó chịu. Chỉ là thấy kỳ lạ, thì ra con người trước lúc chết thực sự sẽ biết hối hận.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT