Mạnh Kiến Quảng ôm đầu, gần như sụp đổ mà hét lên: “Tôi không thể nói! Tôi không thể nói! Cảnh sát, cậu đừng hỏi nữa!”
Yến Lan giơ tay ra hiệu cho các cảnh sát khác trong phòng rời đi, sau đó đi đến bên cạnh Mạnh Kiến Quảng, ngồi xổm xuống, trầm giọng nói: “Là anh không thể nói, hay không dám nói?”
Mạnh Kiến Quảng cúi đầu im lặng, Yến Lan tiếp tục nói bên cạnh hắn: “Đây là cục cảnh sát thành phố, là nơi lãnh đạo tất cả các đồn cảnh sát và phân cục khác. Không ai có thể vượt mặt tôi mà làm gì anh ở đây.”
“Cậu… cậu là lãnh đạo?”
“Tôi là.”
“Tôi tưởng cậu còn trẻ như vậy, chắc chỉ là cảnh sát cấp dưới thôi, hóa ra lãnh đạo lại trẻ như thế?”
Yến Lan lấy thẻ cảnh sát của mình ra, đưa cho Mạnh Kiến Quảng xem, chỉ vào cấp hiệu trên vai mình: “Thấy không? Hai vạch một sao. Cảnh sát trẻ mà anh thấy ở đồn đều chỉ có một vạch, hoặc trên đó vẫn là một cái móc câu, còn chưa có sao, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play