Tô Hành tựa đầu vào gối tựa ghế phụ, giọng có chút yếu ớt: “Xin lỗi đội trưởng Yến, vừa rồi tôi không cố ý ngả vào người anh.”
“Cố ý cũng không sao.” Yến Lan mở cửa sổ trời, chậm rãi lái xe hòa vào dòng xe cộ.
Tô Hành khẽ nói: “Tôi vốn tưởng anh sẽ để tôi nằm ra ghế sau.”
Yến Lan: “Cậu tự nhìn xem, hàng ghế sau có nằm được không?”
Tô Hành quay đầu nhìn lại, không ngờ phía sau cũng là hai ghế đơn giống phía trước, vị trí vốn để ghế giữa đã bị thay thế bằng một hộp tỳ tay bọc da và bảng điều khiển. Cậu hơi bất ngờ nói: “Tôi cứ tưởng xe độ chỉ thay đổi về động cơ.”
Yến Lan: “Thật ra tôi vẫn thích ba ghế ngồi phía sau hơn, để đồ đạc cũng tiện, nhưng xe này là cậu tôi sửa cho, ông ấy bỏ tiền ra thì tôi cũng không tiện nói gì. Dù sao bình thường tôi cũng chỉ đi một mình, nhiều nhất là chở theo Kiều Thần, giờ thì có thêm cậu.”
“Hôm đó ăn cơm… đúng rồi, hôm đó ăn cơm không phải chiếc xe này.” Tô Hành khẽ cười, “Tôi còn nói hôm đó ngồi phía sau mà không phát hiện ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play