Lâm Hoan vội vàng nói: "Từ Nhứ, cô bình tĩnh lại."
"Tôi biết các người muốn hỏi gì, hỏi tại sao tôi không báo cảnh sát đúng không?!" Từ Nhứ dường như muốn giãy khỏi ghế trói, phẫn nộ nói, "Tôi báo cảnh sát thì sao?! Lại trải qua chuyện bảy năm trước một lần nữa?! Lại chạy trốn một lần nữa?! Lại đổi một nơi khác để sống lại từ đầu sao?! Cho dù các người có bắt được anh ta, tội cưỡng hiếp cao nhất cũng chỉ có mười năm! Nếu biểu hiện tốt còn có thể được giảm án, ở tù bốn năm năm ra ngoài, anh ta vẫn có thể tiếp tục sống! Còn tôi thì sao?! Tôi phải làm sao đây?! Tôi còn có thể làm gì?!"
Tay Yến Lan di qua lại trên bàn mấy lần, không lâu sau Kiều Thần đẩy cửa bước vào thay Yến Lan ra ngoài.
Mười phút sau, Yến Lan đẩy cửa phòng quan sát, Tô Hành vẫn còn ở trong phòng chưa rời đi, thấy anh bước vào liền chuẩn bị đứng dậy, Yến Lan khoát tay ra hiệu cho cậu ngồi xuống, rồi đứng ở cửa.
Tô Hành hỏi: "Đội trưởng Yến sao không ngồi?"
"Lúc nãy tôi hút thuốc."
"Không sao đâu đội trưởng Yến, anh ngồi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT