Liễu Nhứ vốn định đến thư phòng tìm quyển sách giết thời gian, không ngờ lại nghe được cuộc đối thoại của hai người. Nếu bị phát hiện, Liễu Nhứ cũng không lảng tránh, trực tiếp đi vào thư phòng, ngồi đối diện Chu Nghĩa Vân. Chu Nghĩa Vân cười khổ một tiếng: “Thập ca, luôn nóng nảy như thế.”
“Ngươi muốn xuất chinh?”
“Phụ hoàng hạ ý chỉ, các nước lân cận đến gây sự, tuy là xuất chiến tấn công nhưng phải đề phòng vạn nhất, lệnh ta lĩnh chỉ tiến đến bình định.”
“Ngươi tự tiến cử?”
“Nếu ta là tự tiến cử, Thập ca hiện tại đều có thể chém ta rồi.” Chu Nghĩa Vân lắc đầu thở dài.
Liễu Nhứ hừ lạnh một câu, vạch trần: “Ngươi cầm nỏ đi diện thánh, lại tham gia chế tạo, ngươi không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay sao? Chậc, ngươi đã trải đường sẵn hết rồi, rốt cuộc có cơ hội chạm đến quân quyền rồi, còn giả bộ cái gì nữa.”
Nhìn Chu Nghĩa Vân trở nên nghiêm túc, có một điều Liễu Nhứ không thể không thừa nhận, khi Chu Nghĩa Vân bỏ đi thái độ đùa cợt vô lễ, trở nên đứng đắn, hắn lại có chút khí chất vương giả uy chấn thiên hạ. Liễu Nhứ đột nhiên nghi hoặc, chậc, hắn sẽ không phải là loại bệnh nhân tâm thần phân liệt chứ.
“Mẫu phi của ta chỉ là con gái của một quan huyện, mà nàng cũng là vị hoàng tử phi tử qua đời sớm nhất. Sáu năm trước, phụ hoàng cố ý ban con gái Vương tướng quân cho ta làm đích thê, nhưng Vương tướng quân trước khi phụ hoàng hạ thánh chỉ, đã gả con gái cho Thái tử lúc đó. Những người được phụ hoàng ban cho ta, gia tộc phía sau họ đều tỏ ý xem thường. Trước mặt những hoàng ca ca kia, ta căn bản không tính là nhân vật lớn gì, cho dù là phụ thân ngươi cũng nghĩ như vậy, cho nên ngươi mới gả lại đây không phải sao?”
Chu Nghĩa Vân nhìn Liễu Nhứ cười cười: “Lúc đó gia cưới ca nhi làm đích thê, nhất thời trở thành trò cười. Bọn họ coi thường tấm lòng bảo vệ của phụ hoàng, cho dù ngày thường ta không được coi trọng, thế nhưng ta cũng là Thập Nhất hoàng tử đương triều. Phụ hoàng giận dữ, giáng chức Vương tướng quân, cũng lệnh phụ thân ngươi ở nhà bế môn tư quá một năm. Mà thực tế, phụ hoàng là giận lúc đó Thái tử chưa có cánh mà đã không coi hắn ra gì, bởi vậy mượn việc này giết một người răn trăm người, đồng thời phong ta làm Võ tướng quân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT