Dưới vực, Đào Diệp rút mũi tên trên cẳng chân, quỳ xuống trước mặt Liễu Nhứ: “Chủ tử, là ta đã làm phiền ngài.”
Liễu Nhứ dựa lưng vào cây, khẽ cử động cánh tay phải, hít sâu một hơi “Rắc” một tiếng, nối lại khớp xương bị trật. So với cánh tay phải lúc này đang máu thịt lẫn lộn và quần áo rách nát của mình, Đào Diệp thảm hơn nhiều, máu tươi từ vết thương trúng tên ở chân chảy ra, bên hông còn có một vết tên, mặt hắn xanh đen một mảng: “Ngươi không cần tự trách, ta còn rất hâm mộ Bao Bao, ngoài ta là phụ thân, lại có thêm một nhị phụ thân che chở thằng bé.”
“Chủ tử.” Đào Diệp rơi lệ ngồi bên cạnh Liễu Nhứ: “Đào Diệp không dám nhận làm nhị phụ thân của tiểu chủ tử.”
“Được rồi, bớt khóc lóc đi, phiền phức quá. Người ngươi che chở đó là ai?”
“A, đúng rồi, là Bát hoàng tử.” Hai người lúc này mới nhớ tới vị tôn quý có thân phận xa vời hơn họ.
“Ngươi nghỉ ngơi trước đi, chân ngươi bị thương không nên hoạt động nhiều, ta đi tìm xem.” Liễu Nhứ đứng dậy đi tìm kiếm Bát hoàng tử vẫn im lặng, mới đi vài bước quay đầu lại nói với Đào Diệp: “Ngươi nhìn xem.”
Tay hắn chỉ một cái: “Cái mệnh phú quý đó thật khiến người ta hâm mộ, nơi hoàng tử ngã xuống còn thoải mái hơn ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT