Liễu Nhứ trước khi vào trướng mơ hồ nhìn qua địa hình xung quanh. Quần sơn vây quanh, thân ở cao địa, cũng coi như dễ thủ khó công. Nhìn Liễu Nhứ tháo bỏ mũ giáp, khoanh chân ngồi trên bàn, Chu Nghĩa Vân đẩy chén nước đến trước mặt hắn, quan tâm hỏi: “Mệt mỏi thì đi nghỉ ngơi một lát. Trên đường đều an toàn chứ?”
“Ngươi có phải đã phân tán binh lính không? Phía sau núi khi ta nhìn thấy cờ lớn của Chu quốc. Mà ngươi lại ở tiền tuyến, làm tướng quân thì liệu như vậy có quá nguy hiểm không?” Liễu Nhứ nâng chén nước hỏi về phát hiện của mình.
“Quân địch của hắn vẫn chưa tấn công, chắc là bọn họ còn chưa thăm dò tình hình bên ta. Muốn công phá Đại Chu quốc chỉ có ba cửa khẩu. Ta đã chia Thập vạn đại binh đóng quân ban đầu thành hai, ba vạn người ta mang theo ở đây, phân ra trước sau. Bọn họ không động thì ta cứ đợi, cũng không tiện chủ động thăm dò?”
Liễu Nhứ nhướng mày hỏi: “Ngươi đang dùng chiêu ‘không thành kế’ đấy à. Sao ngươi biết đối phương là tam quốc liên hợp?”
“Ngày nhận chỉ, ta đã phái hai binh lính đi trước đến Thanh Bình Quan, báo cho Hứa tướng quân đóng quân tại đó sơ tán dân chúng ở thành biên trấn, để bọn họ thoải mái chiếm được một thành. Khi bọn họ đắc ý cũng là lúc nhược điểm bại lộ. Còn về việc vì sao vẫn không tấn công tiếp…”
“Nội loạn?”
“Ừm, tam quốc tuy liên hợp nhưng cũng là ba chủ tử, trước mặt lợi ích có vài người bất chấp đại cục.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT