Sau khi bước ra khỏi phòng ngủ nơi lưu giữ những bức ảnh, Hàn Phi vẫn có chút bối rối, nhưng những nghi vấn đó sẽ có câu trả lời khi hắn thực sự nhìn thấy cha mẹ của đứa bé.
Hàn Phi nhớ tới vừa rồi hệ thống nhắc nhở, đối tượng chính là bọn họ, nhìn từ điểm này, cha mẹ của Lai Sinh hẳn là vẫn ở trong phòng 4064.
Khi đến phòng khách, Hàn Phi nhìn căn phòng có nhiều gương, hắn đi về phía phòng ngủ mà mẹ cậu bé đang ngủ.
“Đừng đánh thức mẹ.” Cậu bé chạy lon ton đến bên Hàn Phi và ngăn hắn lại, đứa bé này tuổi còn nhỏ nhưng rất bướng bỉnh, mầm mống của chấp niệm có lẽ đã gieo vào lòng từ khi cậu bé còn nhỏ. Nếu không có ai chăm sóc và hướng dẫn một cách chính xác, mầm mống của chấp niệm có thể sẽ sinh ra những điều rất đáng sợ.
"Thật ra, anh đến nhà em chỉ để tìm thứ đã mất thôi. Em yên tâm, anh hoàn toàn không có ý xấu, cũng sẽ không đánh thức mẹ em đâu." Hàn Phi ngồi xổm xuống, giọng nói rất dịu dàng: "Anh chỉ mở cửa ra xem một chút thôi, nếu người mà anh muốn tìm không có trong phòng, vậy anh sẽ đi ngay lập tức."
Nhìn thấy bé trai vẫn đứng trước mặt mình, nụ cười trên mặt Hàn Phi từ từ toát ra một chút buồn bã.
Kỹ năng diễn xuất của hắn vừa phải, không dối trá, cũng không giả tạo, đủ khiến cậu bé cảm nhận được nỗi đau đằng sau nụ cười của mình: "Em vẫn luôn đợi bố, mà anh thì vẫn luôn đợi con, chắc em hiểu cảm giác nhớ nhung là như thế nào? Nó giống như nuốt một cục băng, sau đó dùng trái tim bóp chặt, cuối cùng lại chảy ra những giọt nước mắt nóng hổi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT