Tập tranh được trải trên nền đất, những nét vẽ bằng bút màu đơn giản đã bộc lộ một số suy nghĩ và mong muốn đơn giản của trẻ, cậu bé vẽ rất nhiều thứ liên quan đến gia đình như bố mẹ cùng nấu ăn, cùng nhau mua sắm, cùng nhau làm việc nhà và trồng các loại cây hoa cùng nhau.
Các đường nét rất đơn giản, nét vẽ cũng không đẹp, nhưng có thể cảm thấy một chút ấm áp ở trong đó.
Ít nhất thoạt nhìn qua là như vậy.
“Em tên là Lai Sinh à?” Hàn Phi cầm tập tranh trên mặt đất lên, hắn cố hết sức giữ bình tĩnh, không để ý đến ánh mắt phía sau.
Bố mẹ của cậu bé không biết đã theo dõi sau lưng hắn bao lâu rồi, hiện tại hắn cảm thấy rất may mắn vì mình không nói linh tinh gì, lại càng cảm thất may mắn vì mình không làm gì tổn thương cậu bé.
“Đó là biệt danh của em, nhưng sau khi bố đi, mẹ rất ít khi gọi em bằng biệt danh nữa.” Cậu bé mặc chiếc quần ướt, bộ dạng trông rất người lớn, nhìn rất đáng yêu.
"Lai Sinh là tên của em..." Hàn Phi cầm lấy tập tranh lại nhìn về phía di ảnh đen trắng trong tủ quần áo, di ảnh và bát đũa nơi đặt hạt gạo đều nằm ngoài tầm với của cậu bé, với chiều cao của cậu bé thì chỉ có thể nhìn thấy di ảnh của bố mình, không nhìn thấy những gì đặt trong bát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play