Giờ ăn trưa, cả khu căn tin như ong vỡ tổ.
Tiếng người, tiếng khay va chạm, mùi thức ăn quyện lẫn vào nhau khiến đầu óc Tô Ngọc hơi choáng. Cô ôm khay cơm, mắt đảo quanh tìm chỗ ngồi, mà ngoài một biển người .
Miên Miên phía sau khẽ than một tiếng, giọng ai oán:
“Trời ơi, chậm một bước là mất ghế. Đồ ăn của tớ coi như xong rồi…”
Camille đứng cạnh, vẫn giữ nguyên phong thái lãnh đạm chẳng liên quan gì đến mình. Ánh mắt sắc lạnh của cô gái Pháp quét một vòng cuối cùng dừng lại ở một bàn phía xa – nơi duy nhất còn dư đúng ba chiếc ghế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT