Hòm xiểng phía dưới cùng đè nặng giấy ma san phẳng, nghiên mực Đoan Khê, cùng vài cây bút lông cừu Huy Châu.
Thiệu Hoài An liếc nhìn nàng một cái, nói: “Nếu lễ vật quý giá như vậy, ta mà tặng ngươi, nhất định sẽ khua chiêng gõ trống.”
“Vậy sẽ là ai?”
Thiệu Minh Hằng khẽ nhíu mày, nghe thấy tiếng bước chân, hai người cùng hướng ra ngoài nhìn.
Bùi Sở Ngọc từ xa bước tới, hôm nay không mặc giáp trụ, thay vào đó là một bộ thanh y cẩm bào, sát khí trên người giảm đi vài phần, toát lên khí chất công tử thế gia. Dù sao hắn cũng xuất thân từ tướng phủ, dù lưu lạc bên ngoài, sống đời máu lửa, trong cốt cách vẫn mang nét kiêu ngạo và điềm tĩnh của Bùi gia.
Hắn đảo mắt nhìn xuống đất, đồng tử sáng rực: “Hằng cô nương thích văn chương, mực giấy sao?”
Thiệu Minh Hằng thoáng hiện một ý nghĩ, do dự hồi lâu vẫn không thốt ra lời. Lễ vật này chẳng lẽ là do Bùi Sở Ngọc tặng? Nhưng thấy hắn cúi người, cẩn thận nhặt từng món, lại không giống lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT