Ánh mắt Cố Vân Đình cứng đờ, cả người như rơi vào hàn đàm, không ngừng chìm xuống, chìm sâu...
Nước tràn qua thân thể, miệng, lỗ tai, ngũ quan bị áp bách, chịu đựng cảm giác ngạt thở khủng khiếp. Kề bên khoảnh khắc tử vong, hắn vươn tay xé toạc mảnh vải quấn chặt, dùng hết sức lực, từng tầng từng tầng kéo ra, xé nát.
Hắn cắn chặt răng, không rên một tiếng, phẫn nộ, uất hận, xấu hổ cùng sự chán ghét bản thân trỗi dậy. Bao cảm xúc đan xen ùa tới, dồn dập dâng lên đỉnh đầu, khiến đôi tay hắn không ngừng giật mạnh, phát tiết.
Tiếng vải vóc rách nát vang đến ngoài cửa. Quan Ải và Tần Xung liếc nhau, rồi gõ cửa, bước vào.
Người sau bình phong vẫn nằm trên giường, mệt mỏi và chán chường nhắm mắt, phân phó: “Tìm một cây kéo tới.”
Quan Ải đi lấy kéo, nhưng chậm chạp chưa đưa qua.
Người trước mặt dung nhan thanh tú, ánh mắt thâm trầm, vết thương trên ngực lại rỉ máu, vài mảnh vải chưa xé đứt treo lủng lẳng trên người, trông có vẻ chật vật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play