Gió đêm mang theo hơi nóng khô khốc thổi vào lồng ngực, ánh tà dương dần buông xuống sau bức tường cao, tia sáng cuối cùng rơi vào tầng mây xanh thẳm, khiến cả khách điếm đột nhiên trở nên ngột ngạt, tựa như một lồng hấp khổng lồ.
Thiệu Minh Hằng siết chặt ngón tay, vừa ngẩng đầu đã chạm phải ánh mắt do dự của đại ca. Nàng cảm thấy hai chân mềm nhũn, lưng tựa vào lan can phát ra âm thanh vụn vặt. Thiệu Hoài An vội giữ lấy cánh tay nàng, kéo nàng vào khuỷu tay, che chở cẩn thận.
“Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?”
Lưng Thiệu Minh Hằng lấm tấm mồ hôi, bị gió đêm thổi qua, lạnh buốt dính sát vào người. Nàng ngoảnh đầu, đôi tay đặt lên cánh tay Thiệu Hoài An, yết hầu nghẹn ngào: “Ca ca, ta có chút choáng váng, muốn về phòng.”
Dứt lời, nàng khẽ đẩy hắn về phía trước.
Thiệu Hoài An bất động, đưa tay đặt lên trán nàng, mày hơi nhíu: “Không sốt, nhưng sao lại ra nhiều mồ hôi thế này?”
“Chúng ta về phòng rồi nói tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT