Hạnh hoa theo gió rơi rào rạt, mũ sa khẽ lay động, che khuất thần sắc của người bên trong.
Cao Uyển Ninh xách theo hộp gỗ, đầu ngón tay nắm chặt đến trắng bệch, tựa hồ đang kìm nén cảm xúc, trước sau không thốt lên một lời.
Cố Vân Đình nhìn nàng, trong khoảnh khắc ấy, vô số ý niệm trào dâng trong tâm trí. Khi Thiệu gia xảy ra biến cố, hắn từ kinh thành xóc nảy chạy đến đây, ngày đêm không ngừng nghỉ, chỉ mong sớm được gặp nàng, xác nhận nàng chưa bị liên lụy hay tổn thương. Dù trước khi khởi hành, hắn đã gửi thư dặn dò quan viên phải bảo đảm nàng được an toàn, nhưng hắn vẫn không dám lơi lỏng. Chỉ đến khi nhìn thấy nàng bình an đứng trước mặt, mọi lo lắng, hoảng loạn trong lòng mới được giải thoát.
Tuyết rơi dày đặc, nàng chỉ khoác một kiện bạch y đơn bạc, tóc mai điểm đầy ngân bạch. Khi bốn mắt chạm nhau, trong mắt nàng ánh lên lệ quang, nàng cắn môi, khẽ nghẹn ngào thốt lên: “Duy Cảnh, sao ngươi lại tới đây.”
Khoảnh khắc ấy, hắn chỉ cảm thấy trái tim bị siết chặt, không thể thở nổi.
Hắn nắm tay nàng, dẫn nàng rời khỏi Từ Châu, hứa hẹn với nàng rằng tấm lòng này vẫn như thuở ban đầu.
Uyển Ninh lại cười khổ, không ngừng lắc đầu. Nàng ngồi thẳng tắp, ánh mắt sâu thẳm nhìn về nơi khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT