Đuốc ảnh đan xen, gió đêm cuốn theo dược khí phả vào mành rèm.
Cố Vân Đình rời giường, bước đến bên bàn tròn, nâng chén thuốc uống cạn một hơi.
Trên núi lạnh hơn trong thành, vừa rồi hắn run lên vì cái lạnh, thấy cửa sổ cả trong lẫn ngoài gian phòng đều mở, khiến chút ấm áp mơ hồ tan biến rất nhanh. Hắn khoác thêm áo ngoài, bước đi đóng kín từng song cửa.
Liếc mắt nhìn về phía sập La Hán, dù cách bức bình phong, hắn vẫn có thể trông thấy bóng dáng mơ hồ ấy, tựa như một chú mèo nhỏ cuộn tròn.
Hắn khẽ nhíu mày, từ chiếc tủ thấp ở cuối giường bước tới, vươn người kéo xuống cánh cửa sổ.
Nghe thấy tiếng khóc nén lại, hắn quay đầu, trong ánh sáng mông lung u ám, hắn không thấy rõ dung nhan nàng, chỉ nghe tiếng nức nở thanh thương, trong đêm tĩnh lặng, tựa như lưỡi dao mỏng manh cắt vào lòng. Hắn mím môi, bước đến đầu giường đứng yên.
Tiểu cô nương vùi mặt vào chăn mỏng, mái tóc đen nhánh tựa thác nước, nàng cong người, cằm bị gấm vóc mềm mại che khuất, khóe mắt ngấn lệ, những giọt nước mắt to tròn lăn dài xuống, thấm ướt một vòng trên gối hoa văn triền chi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT