Edit Ngọc Trúc
A Tình ngó trái ngó phải, phát hiện mọi người xung quanh đều có chút xao động, mông ngồi trên ghế cũng đột nhiên trở nên khó chịu, khiến người ta muốn lập tức nhảy xuống, chạy vào bếp xem rốt cuộc Mục lão sư đang làm gì
Đây là hương vị mà bọn hắn chưa từng ngửi thấy bao giờ. A Tình học văn hóa không tốt, vắt hết óc chỉ nghĩ ra được một từ để hình dung: “Thơm”!
“Ọc ọc”, hiển nhiên không chỉ một mình hắn nghĩ như vậy, bụng của mọi người đều đồng loạt kêu lên từng đợt từng đợt, giống như trong dạ dày mỗi người đều có một con chim nhỏ đang kêu. Mấy đứa nhỏ tuổi hơn như Xuân Bảo và Tiểu Hi liền nhảy phắt khỏi băng ghế: “Chúng ta đi tìm Mục lão sư đi!”
Nhưng A Kỳ chỉ liếc mắt nhìn hai đứa một cái, Xuân Bảo và Tiểu Hi liền ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ.
A Kỳ nói: “Mục lão sư đang nấu cơm, bếp lại vừa chật vừa bừa, nếu chúng ta đi qua, tay với mặt lại bẩn mất.”
“Xuân Bảo, đến lúc ăn cơm mà ngươi lại phải rửa tay rửa mặt thì chờ ngươi trở về, chúng ta ăn xong cả rồi……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play