Bạch Tri Vi xoắn lấy dải lụa nơi vạt áo, gật đầu thật mạnh: “Đương nhiên là bằng lòng! Sau này nếu muội có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ đến tìm ta.”
Lương Lạc Yên nắm lấy tay nàng, đôi mắt cong cong như ánh trăng non:
“Vậy Tri Vi tỷ chính là người bạn đầu tiên của muội.”
Con người thường hay dành cho “người đầu tiên” một ý nghĩa đặc biệt.
“Người bạn đầu tiên?” Bạch Tri Vi bị lời ấy khiến đầu óc choáng váng, nhưng ngay sau đó ánh mắt nàng liền bị đôi tay của Lương Lạc Yên thu hút tay ấy sao lại đẹp đến vậy, thon dài trắng nõn như được tạc từ ngọc.
Bạch Tri Vi thấp hơn nàng một chút, khi khẽ cúi đầu liền chạm tầm mắt tới ngực nàng dưới lớp áo gấm thêu chỉ vàng lại là một mảnh phẳng lì. Một mỹ nhân tuyệt sắc mà lại... bằng phẳng như vậy.
Cúi đầu nhìn xuống bản thân trước ngực nàng đầy đặn như đào mật chín tới. Rốt cuộc sau bao phen bị sắc đẹp của Lương Lạc Yên đè ép, cuối cùng nàng cũng tìm được một tia tự tin mong manh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT