"Được rồi, ngươi suốt ngày đấu đá với nàng ta có ích gì?" Dương Trắc phi phiền chán nói: "Đánh rắn phải đánh vào chỗ hiểm, gõ vào đuôi thì có ích gì? Một chút không để ý, nàng quay đầu lại liền cắn cho ngươi một miếng. Im lặng chút đi."
"Dạ, thiếp cũng là vì ngài mà thôi." Lư Uyển Nhân nói.
"Ý tốt của ngươi ta biết, không cần gấp. Các ngươi vào phủ cũng chỉ mới năm sáu tháng, vội cái gì? Điện hạ chỉ là nhất thời mới mẻ thôi, ngươi hầu hạ điện hạ cho tốt, sớm ngày sinh được đứa con mới là quan trọng." Dương Trắc phi nói: "Về trước đi, có một số việc không vội nhất thời."
Lư Uyển Nhân đành phải vâng lời.
Phía bên kia, thị thiếp Vệ thị ở trong viện của Trịnh Trắc phi nói: "Cái Lư Thứ phi này suốt ngày như gà chọi, Dương Trắc phi lại ra vẻ người tốt."
"Chó sủa to không cắn người. Bất quá cái Bùi thị này, ta thật khinh thường nàng ta, biết nàng ta sẽ giở tính khí, không ngờ nàng ta lại to gan như vậy? Dám nói điện hạ là con vợ lẽ, điện hạ vậy mà dung túng cho nàng ta?" Trịnh Trắc phi nói.
Bằng không nàng ta vì cái gì vô duyên vô cớ nói đỡ cho Bùi thị, chẳng phải là thăm dò một chút sao, không ngờ xem ra điện hạ thật sự không hề tức giận.
"Thiếp nghe nói sắp phong vương." Vệ thị nói.
"Ừ, ta biết." Trịnh Trắc phi gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play