Người phụ nữ quay sang nói với Hạ Mê:
“Hai tháng nay, vòi nước máy ngày nào cũng mở, nước cứ thế chảy mãi, tôi thật sự rất xót xa. Tôi liền đặt một tấm ván gỗ nổi trên mặt nước trong cái thùng này, rồi đặt chai nước kia lên trên ván. Như vậy nước tràn ra từ chai sẽ chảy xuống thùng.”
Hạ Mê hoàn toàn hiểu cách làm ấy — là một dạng tận dụng tuần hoàn.
Nhưng lượng nước đó... thật sự có thể sử dụng lại sao?
Cô hỏi: “Chị sẽ không dùng chỗ nước này để nấu ăn chứ?”
Người phụ nữ đáp: “Làm sao có chuyện đó? Nước đã thấm qua ‘sâu’ như vậy, tôi cũng không dám đem nấu cơm. Thường thì tôi dùng để xả bồn cầu thôi. Phần lớn nước tôi đều tận dụng hết, chỉ còn lại một xô này sau khi cái chai vỡ. Tôi thấy không yên tâm nên vẫn để nguyên trong nhà vệ sinh, chưa đụng đến.”
“Nhưng tôi phát hiện một chuyện,” chị ta nói tiếp, “người nào tiếp xúc với nước này, hình như rất dễ nghe lời tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT