Đánh nhi tử người ta đến nửa sống nửa chết, lại còn bắt đối phương quỳ xuống tạ ơn. Cái sự ngang ngược ấy, trên đời này e chỉ có Quý Phong Yên mới dám làm mà coi như chuyện đương nhiên.
Nàng khẽ phất tay áo, thanh âm thản nhiên:
“Được rồi, Lăng đại ca, đánh đến vậy là đủ rồi. Mau bảo người khiêng hắn lên đây đi.”
Lăng Hạc cùng một gã thị vệ khác liếc nhau, thừa cơ lại vụng trộm quật thêm hai bản nặng nề, đánh đến khi Lôi Mân hoàn toàn hôn mê bất tỉnh mới ra vẻ cung kính thu kiếm, lôi xác hắn tới trình diện.
Lôi Mân lúc này, hai chân bê bết máu, lớp vải mỏng trên người sớm đã rách nát. Dù đang hôn mê, hai chân vẫn không ngừng run rẩy, như thể đau đớn vẫn còn bám lấy từng dây thần kinh.
Cảnh tượng ấy đâm vào lòng Lôi Tự như lưỡi dao bén ngọt, khiến hắn suýt nghẹn thở. Hắn lập tức cho người tiến lên tiếp nhận thân thể nhi tử, âm thầm liếc Quý Phong Yên một cái.
Dù trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ mong lập tức giết chết nàng, nhưng ngoài mặt vẫn phải cúi đầu, nói lời cảm tạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play