Tô Linh Sanh khẽ nhíu mày, lòng đầy nghi hoặc, nàng ta chẳng rõ vì sao hai vị hắc y nhân kia bỗng dưng lại nhìn về phía Quý Phong Yên.
Nàng chỉ có thể tiếp tục giữ vững thế cục, ôn tồn nói:
“Đại công chúa xưa nay nói một là một, nói hai là hai. Chỉ cần chư vị gật đầu đáp ứng, người sẽ lập tức truyền tin cho bệ hạ. Hơn nữa, các ngươi chẳng lẽ muốn tay trắng trở về? Mấy khối khoáng thạch trong tay dân thường kia, liệu có thể thỏa mãn được yêu cầu các vị chăng?”
Hai người hắc y nghe vậy, ánh mắt dao động, thoáng do dự.
Nhưng đúng vào lúc ấy, một giọng nói trầm thấp ôn hòa từ phía chiếc xe ngựa trước mặt truyền tới, như dòng suối mát rượi róc rách giữa rừng già, dịu dàng lại mang theo một tia ý cười khó phân biệt, tựa có thể an định cả loài mãnh thú cuồng nộ.
“Tô tiểu thư nói quả thực có lý. Chỉ là, chúng ta có quy củ của mình. Đại công chúa có lòng, tại hạ xin ghi nhận.”
Giọng nam ấy vừa cất lên, hai hắc y nhân lập tức thu lại thái độ chần chừ, khôi phục vẻ cung kính nghiêm chỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT