Vừa dứt lời, Tô Linh Sanh liền giơ tay, nhẹ nhàng vỗ song chưởng. Lập tức, hai tên thị vệ theo sau nàng tiến lên, nâng một rương gỗ đỏ nặng nề đặt xuống giữa quảng trường.
Chiếc rương làm bằng gỗ đàn huyết ngàn năm, vừa hạ xuống đất đã tỏa ra khí tức cổ xưa trầm ổn, song lạ thay, không phát ra lấy một tiếng vang, tựa hồ đã được yểm chú thuật gì đó, khiến âm thanh đều bị hấp thu sạch sẽ.
“Như vậy là được rồi.”
Một trong hai vị thương nhân áo đen gật đầu, vẻ mặt ung dung như thể đã thấy cảnh này vô số lần. Khẩu khí tuy khách khí, nhưng tuyệt nhiên không có chút nào cung kính, càng không giống phàm nhân khi đối mặt người của hoàng thất.
Trái lại, Tô Linh Sanh lại vô cùng cung kính, từng động tác đều cẩn trọng như hành lễ trước cao nhân, phảng phất hai người đối diện không phải thương nhân thường, mà là tu sĩ quyền thế sâu không lường được.
Nàng khẽ mỉm cười, giọng nói ôn hòa:
“Vậy xin chư vị xem xét qua một phen.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT