Nhìn từng cỗ xe chất đầy vàng bạc châu báu bị kéo đi trả lại, nội tâm Lăng Hạc không khỏi dâng lên trăm mối ngổn ngang. 
Tiểu súc sinh Lôi Mân kia đã trốn biệt tăm biệt tích thì thôi đi, vậy mà còn tiện tay ôm luôn toàn bộ gia tài mà Lôi Tự tích góp mấy chục năm qua. Hại cho Quý cô nương đường đường là tân Thành chủ, vừa nhậm chức đã rơi vào cảnh tay trắng, khiến Lăng Hạc buồn bực suốt mấy ngày liền.
“Sớm biết thế, hôm ấy nên cho người lật tung phủ Thành chủ, lục soát từ dưới đất lên tận nóc nhà!” 
Lăng Hạc ngồi trước mặt Quý Phong Yên, vẫn không nhịn được mà lẩm bẩm than thở.
Lúc ấy, Quý Phong Yên đang kiểm tra thương thế trên lưng Lưu Hỏa. Nghe đến đây, nàng chỉ nhướng mày liếc qua Lăng Hạc một cái, rồi tùy ý nhún vai nói:
“Quân tử yêu tiền, song phải lấy cho đúng đạo. Đám ngân lượng trong tay phụ tử Lôi Tự kia, có đưa ta, ta cũng thấy bẩn tay.”
“Nhưng… tiểu thư à, số bạc trong tay người sớm muộn cũng có ngày tiêu hết thôi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play