Dứt lời, Lăng Hạc chẳng buồn để tâm đến Lôi Mân thêm nữa, chỉ phất tay ra hiệu, trực tiếp dẫn người thu gom những vật phẩm quan trọng trong phủ Thành chủ rồi mang đi.
Suốt cả quá trình, Lôi Mân đứng lặng như tượng, không thốt được nửa lời. Hắn vốn muốn phản bác những lời Lăng Hạc nói, nhưng… Giờ phút này, hắn cũng đã dần hiểu ra, việc bọn người Lăng Hạc có thể bình yên vô sự mà xuất hiện ở đây, chỉ e rằng… bên phụ thân hắn, thực sự đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Chờ đến khi Lăng Hạc thu dọn xong xuôi và rời khỏi phủ, đám hạ nhân nãy giờ im thin thít như ve đông mới dám hé môi, dưới sự truy hỏi gắt gao của Lôi Mân, bọn họ mới run rẩy kể ra chân tướng sự việc.
Lôi Tự đã chết.
Tin tức này như lửa cháy lan khắp Quý Thành, bốc lên từng đợt hoảng loạn. Đám hạ nhân trong phủ cũng chỉ vừa mới hay tin không lâu, chưa kịp bẩm báo với Lôi Mân thì đám người Lăng Hạc đã ập đến.
Nghe xong toàn bộ sự tình, cả người Lôi Mân như rơi vào vực sâu băng giá, thần sắc tuyệt vọng đứng sững tại chỗ, đầu óc trống rỗng, một mảnh mờ mịt.
“Lăng đại nhân có nói, tân Thành chủ không có ý định dọn đến phủ này. Vậy nên… Thiếu thành… khụ… Thiếu gia vẫn có thể ở lại nơi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT