Vương Khâm, Hoàng Ngọc Văn và bốn tên nô bộc của họ cũng cầm đồ xông lên, đứng cùng chiến tuyến với Cố Lẫm. Chung Nghiêm tay trói gà không chặt thì cùng Lâm Chân đứng chung một chỗ, mỗi người cầm một cái nĩa gỗ lớn và một cây gậy, đứng sau lưng Cố Lẫm và những người khác, chờ cơ hội đâm những kẻ muốn đánh lén.
Hơn hai mươi tên nông dân tập hợp lại sao so được với đám lưu dân thiện chiến, rất nhanh đã bị Cố Lẫm và Vương Khâm giải quyết.
Lâm Chân nhìn những thi thể nằm la liệt cùng đám đạo tặc ôm miệng vết thương rên rỉ, lắc lắc cổ tay đã tê rần, cầm nĩa đi đến trước mặt tên đạo tặc bị thương nhẹ nhất: "Các ngươi bắt cóc những nữ nương và trẻ con kia giấu ở đâu, khai thật mau."
Đám người này theo gã cao lớn cướp bóc bảy tám đoàn người chạy nạn, trước đó căn bản không nghĩ tới sẽ rơi vào hoàn cảnh này, gan đã sớm vỡ mật, run rẩy nói: "Ở... ở trong rừng phía sau, còn có hai người canh giữ."
"Hảo hán tha mạng, ta cũng là bất đắc dĩ thôi, nếu không theo Nhị Lại Tử làm, hắn sẽ giết ta, ta cũng không muốn mà." Nói rồi tên đạo tặc run rẩy hai chân, thế mà sợ tới mức tè ra quần.
Lâm Chân xoay người nói với Cố Lẫm: "Chúng ta đi xem những nữ nương và trẻ con kia, còn hắn..."
Dao phay trong tay Cố Lẫm đột nhiên cắm vào ngực tên đạo tặc, dứt khoát đoạn tuyệt hơi thở cuối cùng của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play